Gần một tháng qua em sống trong mâu thuẫn, không biết mình nên làm gì trong hoàn cảnh này nữa. Em từ nhỏ cho đến lớn sống trong sự bao bọc của gia đình. Cuộc sống của em vốn bình lặng. Tốt nghiệp đại học, em có một việc làm ổn định. Em gặp chồng, mối tình đầu quen nhau 5 năm rồi kết hôn đã gần 6 năm và có một con trai 3 tuổi. Nhìn gia đình em, ai cũng nghĩ là một gia đình hạnh phúc. Cả em, người trong cuộc, cũng nghĩ rằng mình đang rất hạnh phúc. Chồng em là mẫu người đàn ông của gia đình. Anh ấy yêu vợ thương con. Dù bận rộn nhưng lúc rảnh rỗi là anh không ngần ngại phụ giúp em trông con và san sẻ công việc nhà. Cuộc sống êm đềm như vậy, cho đến một ngày chồng em gặp lại những người bạn học cùng phổ thông với anh. Nói đúng ra là chỉ liên lạc với nhau qua Facebook vì vợ chồng em ở nước ngoài, còn những người bạn thì đa phần là ở Việt Nam. Nhận ra được sự khác lạ của chồng qua cách nói chuyện, cài mật mã cho điện thoại (dù đó là mật mã chung của hai vợ chồng), em bắt đầu truy cập vào Facebook của anh. Trước đây, em chưa từng làm việc này do quá tin anh và tôn trọng sự riêng tư của anh. Em bắt đầu để ý đến nickname của một người con gái. Cô ta hình như theo dõi từng bài viết của chồng em, thích từng tấm hình của chồng em và có những lời bình luận mà em nghĩ chắc một người bạn bình thường sẽ không bình luận.
Anh nói thương vợ rất nhiều nhưng tôi làm anh đau lắm nên giờ anh phải sống như thế, không quen người này thì cũng quen người khác thôi. Vợ chồng tôi sống với nhau đến nay đã gần 5 năm và con trai gần 4 tuổi. Chồng tôi hiền lành, tử tế và có phần đẹp trai nhưng anh hay nhậu nhẹt, bạn bè và ít quan tâm tới suy nghĩ của tôi. Tôi hình thức không đến nỗi xấu nhưng đẹp thì cũng không, ít nói và sống khá tình cảm. Theo nhận xét của mọi người thì chúng tôi hạnh phúc. Chồng tôi cũng cảm nhận như thế nhưng tôi thì không. Có lẽ vì cảm nhận như vậy nên mới có sự việc của ngày hôm nay. Chồng là người đàn ông thứ hai của tôi sau mối tình đầu tan vỡ. Khoảng thời gian quen anh, đôi lần chúng tôi giận hờn, cãi vã và có lần suýt chia tay vì tuổi chúng tôi không hợp nhau (tứ hành xung). Rồi mọi việc cũng qua và chúng tôi cưới sau hai năm yêu nhau. Lấy anh, tôi hy vọng về một gia đình hạnh phúc, về một người chồng chăm lo cho gia đình và nghĩ cho tương lai của chúng tôi mai sau. Sau ngày cưới là chuỗi ngày anh đi nhậu. Ngày quen tôi, anh vẫn hay nhậu nhưng không nhiều như thế này. Mỗi ngày anh đi nhậu, tôi lại khóc, trách anh vì sao đối xử với tôi như vậy. Cả hai tự nguyện đến với nhau chứ có ai ép gì đâu mà anh lại bỏ mặc tôi. Gần 5 năm như thế, nước mắt tôi cứ thế mà rơi. Bên cạnh đó là sự vô tâm của anh dành
Tôi năm nay 25 tuổi, anh ấy 29, yêu nhau được ba năm. Bố mẹ anh rất quý tôi. Anh cũng rất được lòng gia đình tôi vì tính cách chững chạc, trầm ổn. Cả hai chúng tôi đều tốt nghiệp trường đại học danh tiếng và có công việc ổn định với mức thu nhập khá tốt so với bạn bè cùng trang lứa. Mọi người đều nói chúng tôi là một cặp đôi thật trọn vẹn. Tôi đã cảm thấy thật hạnh phúc và tưởng tượng ra tương lai thật tươi đẹp của hai đứa. Đầu năm nay, chúng tôi đã quyết định kết hôn. Sau lễ ăn hỏi, tôi dần dọn đồ sang nhà anh ấy. Trong những buổi bàn bạc chi tiết cho đám cưới đến tối muộn, tôi đã ngủ lại nhà anh ấy luôn. Trong những ngày ấy, chúng tôi đã quan hệ với nhau. Trước đấy dù yêu nhau đã lâu nhưng vì tôi chưa muốn nên anh đều tôn trọng và không đi quá giới hạn. Chúng tôi chưa đăng ký kết hôn vì các cụ nói chưa đến ngày tốt. Hai bên chọn ngày đăng ký cho chúng tôi trước đám cưới vài ngày. Mọi thứ chưa kịp diễn ra thì tai họa ập đến. Một cô gái đến nhà anh và nói với bố mẹ anh là đã mang thai con của anh. Lúc ấy anh bận ra ngoài sắm đồ, chỉ có bố mẹ anh và tôi ở nhà. Tôi nghe xong xây xẩm mặt mày, vội gọi điện cho anh về. Anh về nhà, nghe cô ta nói thì tỏ ra bối rối. Tôi hỏi anh chuyện này là sao. Tôi còn nhớ rõ cô ta bảo: hôm ấy ra Tết, các sếp gặp nhau uống rượu mừng
Tôi đọc “Có nên ở riêng sau đám cưới” mà cứ ngỡ như tâm sự của mình. Tất cả giống nhau đến hơn 90%, anh ấy cũng tên Duy, chỉ khác người yêu tôi không phải là con trai duy nhất. Khi tôi viết nên những lời này là lúc tôi và anh ấy đã chia tay nhau. Chia tay không phải vì đã hết yêu mà do bất đồng trong quan điểm sống cũng giống như câu chuyện của anh chị. Chúng tôi quen nhau qua sự giới thiệu của một người bạn cách đây ba năm. Khi ấy, tôi là cô sinh viên năm cuối ở TP HCM còn anh đang học tại Hà Nội. Hai đứa cùng quê tại miền Trung. Khoảng cách địa lý chẳng làm chúng tôi lo ngại. Tình yêu cứ thế lớn dần lên. Anh là người chân thành, chu đáo, biết chăm lo cho người khác, sống rất tình cảm và hướng nội. Tôi là cô gái năng động, cởi mở, hướng ngoại và tự lập. Sự khác biệt trong tính cách khiến chúng tôi hấp dẫn trong mắt nhau thời gian đầu. Dần dần tôi nhận ra sự khác biệt đó làm nảy sinh mâu thuẫn chứ không hề đơn giản như tôi từng nghĩ. Xin nói thêm, tôi là con gái nhưng nhược điểm là rất nóng tính, thích làm theo ý mình. Anh lại có chút gia trưởng nên muốn tôi làm gì cũng phải hỏi ý kiến anh, theo quyết định của anh. Bởi vậy, chúng tôi hay cãi nhau vì những chuyện nhỏ nhặt và anh luôn cho tôi là thiếu tôn trọng anh. Nhiều lần tôi đòi chia tay vì không thể chấp nhận sự trái ngược đó. Cứ mỗi lần tôi quyết tâm thì anh
Tôi đã tự hỏi nhiều lần: “Nếu quay lại lần đầu gặp cô, liệu tôi sẽ làm gì?” Chắc chắn, tôi vẫn sẽ lục tung cả công ty lên để tìm bằng được số điện thoại của cô bé… Hồi đó, sau khi có được số điện thoại của cô bé, tôi đã suy nghĩ nhiều và đắn đo. Cô bé khá xinh và dịu dàng. Tôi đã từng có vợ và hai con nhỏ. Tôi quyết định là sẽ liều một lần, tới đâu tính tới đó… Chúng tôi đã yêu nhau. Tất cả như một giấc mơ. Tình yêu mà chúng tôi dành cho nhau rất đẹp, rất nhiều những kỷ niệm vui vẻ và hạnh phúc bên nhau. Tôi hơn cô bé 7 tuổi. Đã gần 8 tháng chúng tôi quấn quít với nhau như hình với bóng, nhưng chỉ khi rời khỏi công ty. Chúng tôi quyết định giữ kín vì tôi không muốn mọi người trong công ty biết rằng em, một cô bé xinh xắn lại đi yêu một người đã từng có gia đình và con nhỏ, thậm chí rất xí trai. Tôi đến nhà cô bé chơi thường xuyên hơn, mọi người cũng thân thiết với tôi như người nhà. Một ngày người yêu cũ của cô bé muốn quay lại. Chàng trai này lúc trước chia tay cô bé và về quê sống, 5 tháng sau đòi nối lại. Vấn đề của tôi bắt đầu từ đây, cô bé lưỡng lự giữa tôi và người cũ. Cuối cùng, cô bé chọn quay lại với người cũ và xin lỗi tôi. Cô bé nói thương tôi nhưng ngần ngại bước tiếp khi tôi còn hai đứa con nhỏ. Cô quay lại với người cũ dù biết rằng đường đi không suôn sẻ.
Tôi đang rất bế tắc, không biết nên làm gì, muốn tin chồng nhưng sợ chính anh và người thứ ba đang nói dối mình. Tôi xây dựng gia đình được 9 năm và có một cô công chúa nhỏ chuẩn bị vào lớp một. Chồng tôi là người tốt, đẹp trai và có địa vị trong xã hội. Vợ chồng tôi sống với nhau tạm gọi là hạnh phúc. Cũng có lúc chúng tôi cãi nhau về chuyện này chuyện khác nhưng sau đó thì lại làm hòa. Cách đây một tuần, tôi phát hiện anh đang chat với một cô gái. Thấy tôi, anh vội vàng cất điện thoại vào túi. Tôi không nói gì vì sợ anh phát hiện tôi đang nghi ngờ. Tôi giục anh cho con đi ngủ sớm và bảo anh đi ngủ. 11h đêm, tôi dậy xem điện thoại của anh. Anh đã xóa sạch các tin họ nhắn cho nhau. Tôi vào danh bạ, tìm tên cô gái đó và bắt đầu giả vờ chồng: “Anh buồn quá em ơi”. Cô ấy nhắn lại với những lời động viên an ủi đầy tình cảm yêu thương. Cô ấy không muốn nhìn thấy chồng tôi buồn. Cô ấy cũng nói chán chồng, rồi tâm sự về chồng cô ấy. Cô ấy nói yêu chồng tôi nhiều lắm, muốn được ở bên chồng tôi. Tôi cay đắng nghẹn ngào nhưng vẫn trò chuyện với cô ấy để tìm hiểu xem chồng tôi có yêu cô ấy không, hai người đã đến mức nào rồi. Tôi nhắn: “Em có muốn ở bên anh mãi không, anh sẽ làm thủ tục chia tay với vợ nhanh chóng”. Cô ấy trả lời: “Anh bảo với em gia đình là quan trọng nhất, vậy anh bỏ chị ấy,
Tôi là giáo viên tiếng Anh một trường quốc tế và một trung tâm ngoại ngữ, có bằng thạc sĩ phương pháp giảng dạy tiếng Anh và Ielts 8.0. Lương tháng khoảng 20 triệu. Tôi biết một cô giáo chỉ học hết lớp 12 và có Ietls 7.0, mở lớp tại nhà dạy. Học sinh rất đông, từ sáng tới tối. Mẹ cô ấy nói một tháng cô ấy thu nhập ít nhất cũng 50 triệu đồng. Tôi đang định xin nghỉ việc và sẽ mở lớp tiếng Anh ở nhà. Tôi cảm thấy công việc hiện nay của mình khá áp lực. Áp lực không đến từ học viên vì tôi rất yêu quý học trò. Những giờ lên lớp, tôi cảm thấy rất vui, học viên rất yêu quý tôi. Áp lực ở đây đến từ nhân viên và đồng nghiệp. Trường học mà như thâm cung nội chiến, đấu đá tranh giành rất mệt mỏi. Người này nói xấu người kia khiến tôi cảm thấy rất thất vọng. Tôi muốn tránh xa môi trường đó và tự khởi nghiệp. Bạn bè tôi khuyên không nên làm thế vì tôi còn trẻ, nếu dạy ở nhà thì chỉ ru rú ở nhà không đi đâu. Thật sự tôi cũng không biết thế nào nữa. Đôi khi nghĩ nếu không đi đâu mà chỉ ở nhà dạy thì cũng nản. Đi làm tuy có đấu đá nhưng tôi có những đồng nghiệp thân thiết, có những buổi workshop để tăng kỹ năng giảng dạy, có bạn bè nước ngoài để luyện nói. Nếu nghỉ ở nhà thì sẽ không còn cơ hội phát triển nhưng bù lại kiếm nhiều tiền hơn. Tôi phân vân quá, xin các bạn giúp tôi. Tú Click to rate this post! [Total: 0 Average:
Câu chuyện về một phụ nữ ném đứa con mới 18 tháng ở công viên rồi dẫm đạp không thương tiếc đang gây phẫn nộ cộng đồng mạng. Mới đây, tại một công viên ở Nga đã xảy ra một sự việc hết sức đau lòng. Một phụ nữ thẳng tay ném đứa con 18 tháng tuổi cũng mình xuống mặt đất ở công viên rồi giẫm đạp lên người bé vô cùng dã man. Vụ việc được khắp cộng đồng mạng xã hội Nga truyền tay nhau và hết sức phẫn nộ. Hiện tại, cảnh sát Nga đang điều tra đoạn clip này. Một số thông tin nói, clip được quay bởi người chồng có tên Vyacheslav Samoilov, 32 tuổi. Trước đó họ đã đi bộ trong một công viên ở thành phố Noginsk thuộc Moskva của Nga. Tại đây, anh này vô cùng tức giận và đã lao vào mắng chửi vợ sau khi nhìn thấy tin nhắn điện thoại từ 1 người đàn ông khác gửi cho vợ mình. Eyewitness Ludmila Ignatyeva, 43 tuổi, nói với cảnh sát: “Tôi thấy họ cãi nhau và người mẹ ném đứa trẻ xuống mặt đất rồi đạp lên nó. Người đàn ông sau đó bỏ đi nơi khác trong khi người vợ tức giận cũng rời đi nốt. Họ bỏ mặc đứa trẻ nằm trên mặt đất”. Sau khi đoạn video được đăng tải, cộng đồng mạng tại đây đã vô cùng tức giận và truy tìm danh tính của ông bố bà mẹ vô lương tâm này. Không những thế họ còn để lại những bình luận hết sức tiêu cực. Hầu hết đều cho rằng, dù có cãi nhau kịch liệt thế nào nhưng con cái không có tội tình gì, dù sao đứa bé cũng mới chỉ
Green tea powder, aka matcha and maccha, is the soul of green tea cake. If you want to make good green tea cake, you have to use good quality green tea powder. GTP has three enemies: heat, light and oxygen. The colour and flavour deteriorate very quickly unless the tea is kept in the cold, in the dark, away from oxygen. Good matcha is sold in an airtight and lightproof metal container, and it comes with an oxygen absorber. It should be used as soon and as quickly as possible. And it should be refrigerated, even when it’s still sealed. Lousy matcha, OTOH, sits in a see-through plastic container that’s sealed but not really airtight. It’s essentially hay with artificial colouring and flavouring. It’s good if you’re baking a cake for your pet rabbit. To make green tea cake, just take whatever cake recipe you like and substitute a bit of the flour with matcha. Right? Yes, of course you can do that. In fact, a lot of people do. But matcha and wheat flour are two entirely different things. The former consists of leaves/fibre; the latter consists of protein and starch. Compared to flour, ground up leaves absorb more water but less fat. Unless you adjust the recipe, a cake made with green tea powder would be less fluffy and more oily than one made without. Besides the absorbancy, there’re two more differences between matcha and flour. Does matcha taste like flour? Of course it doesn’t. Green tea powder is slightly bitter but flour isn’t. It makes the cake less sweet. Does matcha brown like flour? Nope, it doesn’t. Wet leaves don’t brown, so green tea powder makes the cake brown slower unless you add more sugar or increase the oven temperature. Most cake recipes need a wee bit