Tổng cộng: 0
Tổng cộng: 0

Tôi 27 tuổi, mới có chồng 4 tháng nhưng thật sự là một thời gian kinh khủng đối với tôi. Tôi không trách ai cả mà chỉ quy về lý do “không hợp”. Tôi không hợp với mẹ chồng, không hợp với chồng, không hợp với cách ăn nói xưng hô, văn hóa, ăn uống… quê chồng. Tôi biết mình là người nóng tính, thẳng thắn, không biết nịnh nọt nên không đẹp lòng mẹ chồng và em chồng dù tôi đi làm biết bao năm, tiếp xúc bao người, ai cũng bảo tôi dễ gần, tốt tính. Chồng tôi năm nay 34 tuổi. Tôi người miền Trung, chồng quê miền Tây, quen nhau khi làm việc trên Sài Gòn, tìm hiểu tới 3 năm mới cưới. Hai năm đầu quen tôi, chồng vẫn sống chung với người cũ. Tôi không hề biết chuyện mình làm người thứ ba trong thời gian dài. Khi anh ra ngoài ở, mấy tháng sau tôi mượn máy anh làm việc mới vô tình phát hiện ra điều này. Tôi thật sốc rồi cũng tha thứ cho anh vì nghĩ đó là quá khứ. Anh đưa ra nhiều lý do hợp lý khiến anh phải dây dưa với người cũ tới 10 năm. Mẹ anh và em trai anh cũng gọi điện tha thiết mong tôi tha thứ cho anh. Gia đình anh không ai thích người cũ của anh cả, cho rằng người ta sống tham vọng và không quan tâm gia đình anh. Thật ra giờ về làm dâu, tôi mới biết gia đình anh chẳng thích ai cả ngoài bản thân họ. Công việc của tôi và anh đang tốt ở Sài Gòn nhưng anh không chịu ở đây mà muốn về quê sống để chăm sóc báo hiếu mẹ. Mẹ

Em đã từng yêu xa một lần và niềm tin trở nên vỡ vụn. Bây giờ lại tiếp tục yêu xa, tiếp tục chờ đợi? Ba năm đối với tuổi xuân của người con gái không phải là khoảng thời gian quá ngắn. Em năm nay là sinh viên năm cuối của một trường đại học ngôn ngữ. Em đã từng trải qua một mối tình 4 năm với một người lớn hơn em 8 tuổi. Vì em đi học ở thành phố, còn người ta công tác ở tỉnh nên lâu lâu chúng em mới gặp nhau. Yêu xa nhưng tình cảm không vì thế mà phai nhạt. Chúng em tính khi em ra trường sẽ tổ chức đám cưới. Khi tất cả đang hạnh phúc, em phát hiện anh ta phản bội em, làm cho người con gái khác có bầu. Dưới sức ép của gia đình cô ấy, lễ cưới được tổ chức gấp gáp. Vì gia đình anh là quan chức nên rất sĩ diện, không muốn mọi chuyện bung bét ra ngoài. Mọi thứ diễn ra nhanh đến nỗi em ngơ ngác và vật vã trong một thời gian dài. Sau đó em lên lại thành phố, muốn quên đi nhiều chuyện buồn nên em lao vào học và làm thêm khi có thời gian rảnh. Em dạy thêm ở một trung tâm ngoại ngữ. Lúc này trong lớp em giảng dạy có một người lớn hơn em 2 tuổi. Anh rất đẹp trai và học khá, anh học thêm ngoại ngữ để ra nước ngoài làm việc. Ban đầu chỉ là những lúc anh lên hỏi bài tập, sau đó anh nhờ em rèn kỹ năng phản xạ khi giao tiếp, em đồng ý. Sau một thời gian, em và anh trở nên thân

Mình và cô ấy yêu nhau được gần 3 năm, cả hai đều là sinh viên. Bọn mình học chung thời cấp 3 và yêu nhau từ năm lớp 12. Giờ cô ấy học ở Hà Nội còn mình học ở Sài Gòn. Tuy yêu xa nhưng chúng mình cảm thấy rất hạnh phúc. Chuyện tình cảm của bọn mình được cả hai bên gia đình biết và cho phép tự do yêu nhau. Gần đây, cô ấy nói vì mình sinh sau cô ấy, cụ thể mình sinh tháng 6, cô ấy sinh tháng 5 dù cùng một năm, nên không thể lấy nhau được. Ba mẹ, ông bà và mọi người bên nhà cô ấy đều nói yêu thì được nhưng lấy thì không thể. Lý do là sau này con cái sẽ không làm ăn được, mình sẽ mất sớm… Mình không tin vào mấy thứ đó nhưng cô ấy thì tin và gia đình cô ấy cũng vậy. Bây giờ mình không biết làm thế nào và cũng không biết cái lý do ấy có thật sự ghê gớm như thế không nữa. Chả nhẽ yêu nhau gần 3 năm, bây giờ chỉ vì vậy mà chấm dứt hết sao? Mong mọi người góp ý giúp mình với ạ. Anh Click to rate this post! [Total: 0 Average: 0]

Tôi không biết sẽ gắng gượng được bao lâu, đi làm chẳng an tâm vì suốt ngày phiền não chuyện gia đình. Đã nhẹ nhõm đặt tảng đá “ngoại tình” xuống, giờ lại phập phồng sợ mất vợ. Tôi và vợ kết hôn hơn chục năm. Chúng tôi có hai cháu trai 9 và 5 tuổi. Vợ chồng tôi yêu nhau từ thời sinh viên. Em là người phụ nữ hoạt bát, xinh xắn, là người vợ không có điểm nào để chê. Năm 2010, thời điểm mang thai cháu thứ hai, em ốm nghén không ăn uống được, người gầy rộc, được bồi bổ bao nhiêu cũng chẳng ăn thua. Sức khỏe kém nhưng em suốt ngày ôm đồm chuyện nhà cửa, con cái. Tôi muốn thuê người giúp việc, em không đồng ý vì không an tâm giao con cho người lạ. Đương nhiên tôi thiếu thốn chuyện chăn gối thời gian dài. Đến sau khi sinh con, vợ trông mệt mỏi, tôi không nỡ để em vất vả hơn, mà nếu có quan hệ, em cũng qua loa cho xong. Tôi và cô ấy là đồng nghiệp làm chung một dự án. Cô ấy thích tôi từ lúc tôi vừa vào công ty nhưng tôi luôn tránh tiếp xúc vì cô ấy là gái đã có chồng. Lúc tôi căng thẳng trong công việc lại thêm trục trặc cuộc sống gia đình, cô ấy đã ở bên hỏi han quan tâm, cho tôi nhiều lời khuyên kinh nghiệm chăm sóc vợ và giải quyết công việc hợp lý. Cô ấy cũng hay tâm sự về người chồng ngoa ngoắt, ghen tuông, gia trưởng khiến mình chán nản. Từ lâu, cả hai chỉ sống chung nhà nhưng tình cảm đã hết, cô ấy gắng gượng cũng vì thương

Tôi vẫn không hết bàng hoàng về người thứ ba đã đến và chia cắt hạnh phúc vợ chồng tôi, con tôi phải sống thiếu vắng yêu thương của cha mỗi ngày. Trước đây gia đình tôi sống tương đối hạnh phúc. Vợ chồng tôi quen nhau từ thời sinh viên, yêu rồi cưới, sinh một bé gái xinh xắn đáng yêu. Vợ tôi là trí thức còn tôi là dân công trình hay phải đi làm xa. Biến cố xảy đến khi vợ tôi trong một lần đi công tác đã quen thân với một anh chàng ở địa phương. Hai người nhắn tin yêu đương cho nhau. Thời gian đó con gái nhỏ của chúng tôi bị sốt cao phải vào bệnh viện. Tuy nhiên không vì thế mà vợ tôi từ bỏ mối quan tâm là anh chàng kia. Cô ấy vẫn ngày ngày nhắn tin qua lại bày tỏ nhớ nhung. Tôi tình cờ xem điện thoại của cô ấy và biết tất cả. Tôi suy sụp vô cùng. Vì muốn con vẫn được sống trong tình yêu thương gia đình có cả bố và mẹ nên tôi đã tha thứ và cố gắng làm việc, quan tâm vợ con để gia đình trở lại êm ấm. Dường như cô ấy không nhìn nhận tất cả những cố gắng của tôi. Lúc đó trong đầu cô ấy chỉ có người đàn ông kia và những tin nhắn yêu đương với anh ta. Trong vòng 10 tháng tôi tìm hiểu, cô ấy vẫn nhắn qua lại. Tôi đã nói chuyện và cô ta cũng ba lần thừa nhận. Vì con, tôi cố gắng nhắm mắt bỏ qua tất cả. Ở đời chắc chỉ quá tam ba bận, lúc này tôi biết những cố gắng của mình là

Hôm qua anh đã dọn đồ đi rồi. Em rất hụt hẫng khi về mở phòng, thấy chiếc chìa khóa anh để lại sau khi khóa cửa. Em không thể khóc, quá đau và bất ngờ. Anh à! Em biết anh chẳng đọc những bài viết như thế này nhưng vẫn viết lên đây để nhận được những lời chia sẻ của mọi người. Em cô đơn quá. Bạn bè đã quay lưng khi em chọn anh. Nói với gia đình thì em không dám. Em từng bảo nếu anh bỏ rơi em, chắc chỉ có mình em chịu đựng. Mình quen nhau tình cờ qua mạng xã hội. Khi biết ở cách nhau có 50 m, mình nói chuyện nhiều hơn. Công việc của anh cũng rảnh mà công việc của em không bó buộc thời gian nên mình tâm sự nhiều hơn. Càng tâm sự chia sẻ thì mình càng hiểu nhau. Đến thời điểm thích hợp, anh kể từng có vợ 7 năm nhưng chưa có con, vợ chồng không hợp vì nhiều lý do. Em đã tin anh tuyệt đối và hứa với lòng sau này sẽ bù đắp cho anh. Một lần vô tình vào Facebook của anh, em đã tìm ra sự thật, anh vì ngoại tình mà bỏ vợ khi vợ vừa về quê xây nhà cho anh xong. Chị ấy đã đau khổ vật vã khi anh yêu người con gái kia mà nhẫn tâm ruồng rẫy. Rồi em lại tin những lý lẽ này kia của anh: Cô gái đó là khách hàng công ty anh, vợ anh ghen nên nói vậy. Mình yêu nhau. Em là cô gái ngoại hình không đẹp nhưng luôn biết giữ mình nên anh rất trân trọng em. Anh nói đợi đám cưới em trai

Một chiều muộn em gặp cô ấy/ Người con gái anh yêu suốt những tháng năm qua… Cô ấy nói em nghe về vết dấu thăng hoa Tạm gọi tên là ái ân trọn sống. Em đứng nghe giữa tà dương gió lộng Bằng khuôn mặt tỉnh bơ vẽ nét bình yên. Em mỉm cười khi cô ấy luyên thuyên Tin lời hứa “Anh sẽ bỏ em để quay về!”. Thế mà… mắt cô ấy cứ ngập nỗi tái tê Em hả hê với lời mai mỉa chua cay Để đóng sập cửa rồi úp mặt vào tay. Ngoài kia… Mây có còn xanh? Em – người đàn bà vẫn đang là của anh Đứng lặng lẽ trong buổi chiều nhạt nắng Nụ cười câm lặng Nước mắt ngược vào trong. Em tự cười mình đã chẳng đếm đong Quá khứ trong anh chưa bao giờ là quá khứ. Người đàn ông của em… Anh biết chứ? Em sẽ vùi nỗi đau này ở ngăn kín tâm tư. Và em lại cười khi mỗi sớm tháng Tư Loa kèn nở trên tay anh rực rỡ Bông hoa cho em… có thể cho cả người ấy nữa . Tim rách nát rồi dẫu hôn thú còn chưa. Tháng Tư về loa kèn vẫn như xưa Chỉ khác chăng yêu thương giờ sứt sẹo Cố vê tròn bao nhiêu cũng hoài méo Một ngày buồn… Nhiệm màu hôn phối vỡ tan. U Huyễn Click to rate this post! [Total: 0 Average: 0]

Điều duy nhất khiến em suy nghĩ là sở thích của cô ấy. Cô bé rất hoạt bát, thích đi du lịch, đi phượt. Bạn gái em cũng từng thích vài người trước em… Em năm nay 25 tuổi, đang yêu một cô bé kém em 4 tuổi. Em yêu cô ấy rất nhiều. Mỗi lần gặp nhau, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Em luôn tìm mọi cách để thấy được nụ cười trên khuôn mặt cô ấy. Đôi mắt nữa, em chỉ muốn luôn được nhìn sâu vào đôi mắt ấy. Hai tháng trôi qua thật nhanh, chúng em bên nhau và chưa hề có một chút gợn, chưa có mâu thuẫn gì. Điều duy nhất khiến em suy nghĩ là sở thích của cô ấy. Cô bé rất hoạt bát, thích đi du lịch, đi phượt. Bạn gái em từng thích vài người trước em, chỉ là cảm nắng thôi, chưa bao giờ kéo dài quá một tháng. Tiếp xúc một thời gian, cô ấy cảm thấy không hợp nên luôn là người chủ động dừng lại. Đôi lúc, em cảm thấy dường như bạn gái mình là người luôn thích khám phá, ham cái mới lạ, không thích những lối mòn. Chính vì thế, em cảm thấy lo lắng, không hiểu liệu mình có khiến cô ấy thấy nhàm chán không? Cô ấy cũng rất thích giao du với bạn khác giới. Cô ấy luôn bảo rằng vì tính cách mạnh mẽ nên chỉ hợp làm bạn với các bạn trai, chứ không phải vì thích quyến rũ họ. Cô ấy luôn động viên em rằng cô ấy sẽ là người chung thủy, khi đã tìm được tình yêu thực sự rồi thì sẽ không bao giờ thay đổi. Em hay dành thời gian đọc

Tôi 30 tuổi, cưới vợ cùng tuổi đã được 4 năm, có một bé 3 tuổi. Với tôi, vợ con là thứ quý giá nhất mà ông trời đã ban tặng cho trên cuộc đời này. Người ngoài nhìn vào thấy vợ chồng tôi thật hạnh phúc: Cả hai công việc ổn định, có căn nhà chung cư vừa đủ cho một gia đình nhỏ. Cuộc sống vợ chồng đôi khi cũng cãi vã, to tiếng, một phần lỗi do tôi vô tư vô tâm còn vợ thì lại kỹ tính và hay cáu gắt. Xét về phần chăm sóc gia đình và chồng con, cô ấy có thể đạt tới điểm 10, chỉ có điều vợ tôi rất cá tính nên hay cáu giận thất thường. Thi thoảng tôi cũng nổi nóng lại nhưng không bao giờ để bụng được quá 15 phút sau những lần cãi vã vì tôi yêu cô ấy rất nhiều. Gần đây tôi cảm thấy sự thay đổi ở vợ. Cô ấy thường xuyên cầm điện thoại nhắn tin vẻ giấu diếm mỗi khi về nhà. Thi thoảng, cô ấy trốn đi chỗ khác nghe điện thoại riêng. Đặc biệt cảm giác tình yêu cô ấy dành cho tôi rất nhạt. Nhiều khi tôi nói thì vợ bảo bây giờ có con rồi, chỉ quan tâm và lo cho con thôi, dồn hết tình yêu cho con rồi. Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng tôi thì khác. Tôi rất yêu con nhưng chưa bao giờ hết yêu vợ, thậm chí ngày càng yêu nhiều hơn. Một ngày tôi quyết định kiểm tra điện thoại của vợ. Tôi đọc được những dòng tin nhắn tâm sự của vợ với những người bạn khác như “chồng chỉ để cho có thôi chứ quan trọng là mình với

Đã một tuần trôi qua, anh nhẫn tâm bỏ mặc mẹ con em. Vẫn tưởng tình yêu anh dành cho mẹ con em rất lớn, khó khăn vất vả ra sao anh cũng không bao giờ rời xa mẹ con em. Anh đã từng nói dù chết anh cũng không bao giờ bỏ mặc mẹ con em vì anh yêu mẹ con em hơn cả bản thân mình. Mẹ con em là nguồn động lực để anh sống và vượt qua tất cả. Những lời anh nói in sâu trong tâm trí, em không thể nào quên anh à. Sao anh vẫn nhẫn tâm ra đi bỏ mặc tất cả. Vì nợ nần cờ bạc không thể trả mà anh đã chọn cách trốn nợ, rời xa mẹ con em. Mẹ con em đã cố gắng níu anh bên mình nhưng không thể được. Vì tình yêu em dành cho anh rất lớn, em đã bất chấp tất cả can ngăn của gia đình mà bên anh. Em tin và mong anh sẽ quay đầu làm lại từ đầu. Em không muốn anh mãi sống sai lầm như vậy. Chỉ cần anh quay lại làm lại từ đầu, mẹ con em sẽ bên anh cùng vượt qua khó khăn. Anh đã hứa sẽ làm lại từ đầu và không bao giờ rời xa mẹ con em. Chúng mình đã dự định ngày cưới để rồi cùng nhau vượt qua tất cả. Ngày cưới đến gần nhưng anh đã đi mà không hề nói với mẹ con em một lời. Anh đã bỏ mẹ con em thật rồi. Em thật sự không dám tin vào điều đó anh à. Giờ đây, em hận anh và hận chính bản thân mình rất nhiều. Tại sao lại nhẫn tâm đối xử với mẹ

Nhấn Gọi